Banmaitim
T.Trạng : Thành Tích : 207 Số Tiền : 407 Cảm Ơn : 17 Gia Nhập : 02/11/2011 Xuân xanh : 34 Đến Từ : Tp.Hồ Chí MInh
| Tiêu đề: [FUNỲ] Em và Anh Wed May 16, 2012 7:04 pm | |
| | | | | Em và Anh “Mình yêu nhau đi” và rồi là “ Mình chia tay nhau đi”. Khởi đầu là anh và kết thúc cũng là anh. Như vậy đó.
Lý do anh dành cho em thì chỉ là muôn thủa dành cho các đôi tình nhân đã không còn tình cảm, đó là “ Mình không hợp nhau”. Đây là câu nói mà không biết người khác thấy sao chứ em thì thấy nó thật buồn cười. Yêu nhau đã 2 năm, đã cho nhau những nụ cười, chia sẻ những điều lãng mạn, đã có rất nhiều những kỉ niệm… vậy mà giờ lại nói là không hợp. Điều đó không nực cười sao? Chính vì vậy, khi anh nói chia tay em đã cười dù trong lòng nước mắt rơi.
Em hiểu rất rõ là hết yêu rồi thì có níu kéo cũng vô ích, khi đã hết yêu một người thì người đó không còn có vị trí trong lòng được nữa. Vậy nên em đã không níu kéo anh, không cố gắng dồn ép anh và ràng buộc anh. Em cũng không cả trách móc anh nữa, dù em có cái quyền đó. Vì ngay ngày hôm sau anh đã tay trong tay với cô gái khác.
“ Đàn ông thật vô tình và bạc bẽo”. Đó là lời con bạn nói với em, an ủi em. Em thấy điều đó không hẳn đúng nhưng với anh thì lại vô cùng đúng. Anh vô tình, ích kỷ và quá đáng quá. Anh tay trong tay với cô gái đó ngay sau khi chia tay em là có ý gì? Anh không thể giả vờ đau buồn một chút được sao? Không thể giả vờ rằng đối với anh, em vẫn có chút gì đó quan trọng sao? Chẳng để làm gì chỉ để em đỡ chút xót xa. Sao anh có thể mới hôm trước còn ôm em mà giờ đã bỏ mặc những cảm xúc của em. Mới hôm trước còn nói về tương lai của chúng mình mà giờ đã bỏ mặc không cần biết em ra sao?
Anh thật quá đáng nhưng em sẽ không trách anh vì điều đó chứng tỏ em còn cần anh mà em thì không muốn anh biết điều này một chút nào…..Em còn có lòng tự trọng của em.
Em là “Một người lý trí và lạnh lùng”. Đó là nhận xét của mọi người khi thấy em bình thản nhìn anh đi bên người khác, hay vẫn cười khi nghe đến chuyện của anh. Mọi người không hiểu gì về em. Trước đây anh là người hiểu em nhất, nhưng giờ thì cũng đã không phải rồi, anh đã không cần hiểu em nữa. Cảm giác vỡ vụn của trái tim phải biểu hiện ra ngoài thế nào nhỉ? Tại sao người ta lại cứ nghĩ rằng không biểu lộ tình cảm ra ngoài có nghĩa là không có tình cảm. Người ta cũng có nhiều kiểu người, cách thể hiện tình cảm cũng khác nhau chứ, có người nồng nhiệt, có người hờ hững, có người sôi nổi và cũng có người lãnh đạm. Em cười đâu có nghĩa là em vui, trông em bình thản đâu có nghĩa em không để tâm đến điều đó. Sao mọi người thường suy nghĩ đơn giản vậy nhỉ? Nếu tình cảm mà có thể bộc lộ ra hết bên ngoài thì trái tim còn giữ được điều gì cho riêng nó nữa! Em là một người bình thản! Đúng! Nhưng không có nghĩa em là một người lạnh lùng.
Hình như cái gì không muốn thấy thì càng hay phải thấy hay sao nhỉ? Tại sao anh lại cứ quanh quẩn trước mặt em như vậy? Là anh cố ý đi trước mặt em hay là em cố tình tìm kiếm anh? Hay là cả hai? Nếu là phía em thì chắc đó là một cách để gặm nhấm nỗi đau. Một cách để em quên anh một cách triệt để. Còn từ phía anh? Em không hiểu? Em không biết mình có tỉnh táo không nữa nhưng em thấy anh nhìn em một cách đầy ẩn ý. Em không biết nữa. Chắc em đã có chút lẫn lộn.
Anh chia tay em đã được một tuần! Thời gian trôi thật chậm. Và với em việc phải đến trường, phải gặp anh hàng ngày là một cực hình! Anh biết điều đó đúng không? Chắc chắn anh biết! Vậy mà anh vẫn đối xử với em như vậy! Và rồi cũng bất ngờ như khi anh chia tay em, vào một buổi chiều mưa của ngày thứ 10, anh đứng
tác giả : Lê Hải Yến.
:ksv: | | | | | |
|